CỬU HOA 1 - BÀ MỐI ONLINE - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-12-20 07:29:59
Lượt xem: 1,075
Cơn đau xé rách linh hồn không hề thua kém nỗi đau của hình phạt lăng trì ở mười tám tầng địa ngục.
Đây chỉ mới là chịu đựng một nửa, nếu không có Đồng Thân chú, Giang Nghiêu đã c.h.ế.t từ khi vào trận.
Lúc này tôi vô cùng mừng rỡ vì đã nhất thời hứng khởi mà làm cái trò này.
Tàn dư ý thức cuối cùng của Giang Nghiêu đang lắc đầu với tôi.
Tôi không màng đến sự đuổi đi của anh, tập trung toàn bộ sức lực vào bóng quỷ áo đen phát ra một cú đánh mạnh: “Mạng của anh ấy, tôi muốn, không ai được động vào!”
Bóng quỷ lập tức lùi lại. Bóng quỷ quay đầu đi khiến tôi cảm thấy như đang ở địa ngục.
Gương mặt dưới chiếc áo đen mờ mịt không rõ. Nhưng hình vẽ và pháp khí trên áo đen của hắn không có gì không biểu thị cho thân phận của hắn — Quỷ Vương.
Quỷ Vương thấy tôi không tức giận mà lại cười.
Như thể gặp lại người quen, hắn vuốt ve mặt dây chuyền bên hông, nhẹ nhàng nhướng mày: “Cô nhóc, cô đến rồi. Làm tốt lắm, ta đã đánh giá thấp cô.”
Rõ ràng, hắn chính là kẻ đứng sau mọi chuyện này.
Tôi tiến lên đỡ lấy Giang Nghiêu, giấu anh ấy ra sau lưng: “Tại sao phải là anh ấy? Anh ấy không đáng phải chết, dù là Quỷ Vương cũng không thể ép buộc linh hồn sống chứ? Không sợ gặp thiên kiếp sao?”
Quỷ Vương không né tránh câu hỏi của tôi: “Chỉ là nhận một hợp đồng kiếm chút tiền, tôi chỉ là một sát thủ, chủ thuê mà cô đã gặp bên ngoài.”
“Có thể lừa người khác, nhưng gi3t người cần phải dùng đến trận pháp phức tạp như vậy sao? Anh ấy tuy là phúc tinh tái thế, nhưng linh hồn......”
Nói đến đây, tôi bỗng nghĩ ra điều gì đó.
Để xác nhận suy đoán của mình, tôi lén lút phát ra chú thuật nhằm vào mặt dây chuyền bên hông Quỷ Vương.
Không ngờ, Quỷ Vương phản ứng nhanh như chớp, đột ngột lao tới trước mặt tôi, siết chặt cổ tôi: “Cô nhóc, vì cô vẫn còn chút giá trị, hãy rời khỏi đây sớm, ta sẽ không g.i.ế.c cô.”
Cảm giác áp lực c.h.ế.t chóc khiến tôi gần như không thở được, nhưng tôi không thể kìm nén nụ cười nơi khóe miệng.
Cơn giận đột ngột của Quỷ Vương đã để lộ ra sơ hở.
Tôi liên tục cầu xin: “Được rồi, vậy thì hãy thả người bên ngoài trước.”
Thấy tôi nhượng bộ, Quỷ Vương mới thả tôi ra: “Người bên ngoài đã thắng rồi.”
Thằng nhóc này, học hỏi nhanh thật, khiến tôi lo lắng không cần thiết. Vậy là tôi có thể liều một phen.
Nhân lúc Quỷ Vương lơi lỏng phòng bị, tôi lao tới đánh một cú vào vai hắn.
Cuộc tấn công bất ngờ khiến Quỷ Vương đứng dậy phản công. Đây chính là thời cơ tốt nhất!
Tôi đánh lừa hắn, một tay giật lấy mặt dây chuyền bên hông Quỷ Vương.
Không bất ngờ, hành động này hoàn toàn chọc giận hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Quỷ Vương nổi giận, xác c.h.ế.t vung vãi, sát khí tận trời khiến tôi liên tục lùi lại.
Một cú này, có vẻ như đã cược lớn......
Tôi giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng thực ra lòng đang hoang mang.
Không ngờ hôm nay tôi, một kẻ yếu ớt lại dám đơn độc đối đầu với Quỷ Vương.
Nếu có thể sống sót ra ngoài, tôi nhất định sẽ livestream nói chuyện ba ngày ba đêm.
Tôi điều chỉnh hơi thở, dũng cảm tiến lên.
Không ngờ gần đây tu vi của tôi tăng vọt, Quỷ Vương không những không thể gi3t tôi ngay, mà hai bên còn giằng co không ai nhường ai.
Trong lúc đánh nhau hăng say, Quỷ Vương lại bất ngờ tấn công!
Nhân lúc tôi không phòng bị, hắn siết chặt Giang Nghiêu trong tay: “Nếu không trả lại đồ, ta sẽ lập tức lấy mạng hắn!”
“Chỉ cần ngươi thả người của ta, ta sẽ thả quỷ của ngươi!”
Nói ra câu này, tôi rõ ràng thấy ánh mắt Quỷ Vương lóe lên một tia hoảng loạn.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Phần thắng đã trong tầm tay, tôi bắt đầu thương lượng với Quỷ Vương: “Thực ra tôi đã biết ngươi định làm gì rồi, chẳng phải là muốn dùng thần thức của anh ấy để khôi phục linh hồn trong chiếc mặt dây chuyền này sao? Nếu hôm nay ngươi thả chúng tôi đi, tôi có thể giúp ngươi khôi phục. Hơn nữa, trên người ngươi có thương, hôm nay ai mạnh ai yếu còn chưa chắc đâu.”
“Chỉ dựa vào ngươi?”
Đối mặt với sự khinh thường của Quỷ Vương, tôi cười nhạt: “Tôi, Ngưng Ngọc, không nói gì khác, chỉ cần nói về việc tinh thông nhân duyên. Tôi vừa tính toán xong, các người vẫn còn duyên, có cơ hội gặp lại.”
Nghe vậy, đôi mắt sâu thẳm của Quỷ Vương lập tức sáng lên.
Hắn như phát điên, vội vàng nắm lấy tôi: “Thật sao?! Nếu ngươi dám lừa ta, ta sẽ lập tức lấy mạng các ngươi.”
Để thể hiện thành ý, tôi lập tức vẽ cho hắn một bùa chú định nguyên: “Bí thuật độc môn của Cửu Hoa Môn, ngươi thấy trạng thái hồn phách này khá hơn nhiều rồi chứ? Đừng vội vàng tìm thuốc chữa bệnh, hồn phách yếu như vậy làm sao chịu nổi thần thức của anh ấy? E rằng sẽ bị chấn nát ngay. Hãy tin tôi, từ từ dùng linh vật nuôi dưỡng, sẽ có ngày thành công.”
Nhìn ánh sáng của vật treo càng lúc càng sáng, trong mắt Quỷ Vương thoáng qua sự do dự.
Tôi nhanh chóng nhân cơ hội tấn công: “Nếu hôm nay ngươi dám động đến anh ấy, tôi đảm bảo sau này sẽ dùng toàn lực của Cửu Hoa Môn truy sát các ngươi. Dù ngươi có hồi sinh được cô ấy, ta cũng có thể khiến các ngươi vĩnh viễn không gặp nhau, kiếp này kiếp khác.”
Với sự hiểu biết của hắn về Cửu Hoa Môn, chắc chắn hắn biết tôi không phải nói suông.
Sau một thoáng suy nghĩ, Quỷ Vương đẩy Giang Nghiêu về phía tôi, cười đầy ẩn ý: “Vậy ta cần 500 vạn.”
???
Quỷ Vương thiếu tiền đến vậy sao?
Làm mất thời gian cả nửa ngày, lại còn muốn tống tiền?
Tôi ngớ người: “Tiểu quỷ nhà ngươi không đốt giấy cho ngươi sao? Một Quỷ Vương mà nghèo đến mức phải cướp sao?”