Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-06-26 10:20:05
Lượt xem: 681

13

Lý Thành vẫn còn do dự có nên bắt điện thoại không, nhưng tôi đã bước vào phòng tắm mà không quay đầu lại.

 

Tôi không cảm thấy ngứa ran ở các ngón tay cho đến khi nước ấm trong bồn tắm khiến cơ thể tôi dần tỉnh lại. Bác sĩ dặn không để vết thương dính nước.

 

Sau khi tắm xong, Lý Thành vẫn ở đó, còn nấu cả cơm. Anh ta chu đáo thêm thức ăn cho tôi, tôi cảm ơn anh ta với một nụ cười, như thường lệ.

 

“Tay bị làm sao vậy?” Cuối cùng thì Lý Thành cũng nhận ra vết thương của tôi và bắt đầu lo lắng.

 

"Xoa một lúc là được."

 

"Sao em bất cẩn thế? Bị ướt rồi."

 

Cơm nước chưa xong, Lý Thành đã kéo tôi lại, muốn cho tôi uống thuốc. Khi miếng gạc được gỡ ra và nhìn vết thương được khâu xấu xí của tôi, anh ta đã choáng váng.

 

"Chỉ là chà xát thôi à? Không đau chứ?” Anh ta ngẩng đầu hỏi, trên mặt cười khổ, hốc mắt đỏ hoe.

 

Nhưng khi Lý Thành hỏi, tôi đã vặn to âm lượng của chương trình tạp kỹ ồn ào đó, theo hiệu ứng của chương trình, tôi cười ngặt nghẽo, giả vờ như không nghe thấy Lý Thành nói gì.

 

Người cầm d.a.o đ.â.m tôi lại quan tâm đến việc tôi có đau hay không, thật buồn cười. Tuy nhiên, vẻ ngoài trìu mến và đau khổ của anh ta thực sự rất đáng tin.

 

Lý Thành vẫn bị gọi đi, lý do vẫn là tăng ca, tôi cũng không buồn nghe những lời bào chữa mà anh ta vắt óc suy nghĩ.

 

Tôi đi ngủ sớm, điều tôi nghĩ là ngày mai mình không phải dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, thật tuyệt.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

14

 

Tôi ngủ đến mười giờ trưa, sau khi tỉnh lại thì nằm trên giường hơn nửa giờ mới dậy. Sau khi dọn dẹp, tôi đến bệnh viện với món súp gà đen.

 

Mẹ của Tiết Khiết hết lời khen ngợi món súp gà đen, khen tài nấu ăn của tôi ngày càng giỏi. Mẹ của Tiết Khiết vẫn chưa ăn xong, việc hóa trị đã được sắp xếp.

 

Bà ta nắm lấy tay tôi khóc vào bảo là đau quá, vài ngày nữa mới làm có được không.

 

Tôi tha thiết thuyết phục bà ta tích cực hợp tác điều trị, nói với bà ta rằng những điều trị này là do bố tôi đặc biệt sắp xếp.

 

"Người cha khốn nạn của con căn bản không muốn cứu dì, ông ta muốn tra tấn dì sống không bằng c..hết! Văn Văn, gọi bố con bảo ông ta tới, dì muốn gặp ông ta! Tại sao ông ta lại đối xử với dì như vậy!"

 

Sau đó, bà ta bị các y tá ghìm lại, họ cho bà ta một liều thuốc an thần.

 

Sau khi xác nhận rằng việc điều trị của bà ta sẽ không dừng lại, tôi rời đi.

 

Bố tôi đã không quan tâm đến bà ta từ lâu, chính tôi là người tiếp tục trả các hóa đơn y tế để bà ta sống.

 

Mẹ tôi đau đớn vật vã ba ngày rồi mới qua đời, sao mẹ có thể c..hết một cách đau khổ như vậy? Bà ta phải sống để chịu những cơn đau nuốt chửng các tế bào khỏe mạnh cuối cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chua-biet-meo-nao-can-miu-nao/phan-5.html.]

 

Lúc ra ngoài, tôi nhìn thấy Lục Tri Húc, lần này tôi chạy thật nhanh để không phải gặp anh.

 

Sau khi suy nghĩ, tôi quyết định đổi bệnh viện khác để khám sức khỏe, dù gì thì tôi cũng thấy tiếc cái mạng này.

 

15

 

Trên đường đi, tôi gọi cho luật sư nhỏ và hỏi về vụ ly hôn.

 

Luật sư nhỏ nói rằng việc Lý Thành ra khỏi nhà là điều không thực tế, cách trả thù lớn nhất hiện nay là thu giữ bằng chứng Lý Thành và Tiết Khiết chung sống với nhau dưới danh nghĩa hôn nhân, tống anh ta vào tù vì tội vi phạm Luật Hôn nhân.

 

Lý Thành và Tiết Khiết vẫn chưa kịch liệt tới mức đó, vì vậy tôi phải chờ. Chờ cũng không sao, tôi đã chờ năm năm rồi, tôi phải cố gắng hơn nữa.

 

Tôi lấy điện thoại của mình ra và đăng lên vòng bạn bè, đó là bức ảnh được chụp vào năm năm trước, khi Lý Thành đưa tôi đi chơi ở bãi biển, kèm theo lời hứa dưới các vì sao.

 

Trong vòng bạn bè, Tiết Khiết ấn thíc cho tôi.

 

Hai ngày sau, Lý Thành phải đi công tác, vì vậy tôi đã giúp anh ta thu dọn hành lý.

 

Tiết Khiết đã đăng một video lên một trang web nào đó vào đêm qua, nói rằng cô ta sẽ đến Hải Á để nghỉ dưỡng. Cô ta cũng nói rằng đó là "lời hứa" của ai đó đền bù cho cô ta.

 

Sau khi trở về, cô ta lợi dụng danh nghĩa tập đoàn Tô thị để trở thành người nổi tiếng trên mạng nhờ khoe khoang sự giàu có của mình, hai ngày qua tôi cho cô ta thêm một ít, cô ta nhanh chóng nổi tiếng.

 

Những người hâm mộ bên dưới video đều đang hét lên ghen tị, khen ngợi Tiết Khiết, một người giàu có, rất thỏa mãn sự phù phiếm của cô ta.

 

Chỉ là không biết rằng khi sự thật được tiết lộ, một tiểu thư danh tiếng rạng rỡ xen vào hôn sự của chị gái, trở thành tiểu tam ngoại tình với anh rể, họ sẽ phản ứng thế nào?

 

Tôi đã mồi thêm một ít lửa, để khi cô ta rơi thì sẽ thấy mình đã leo đến một nơi quá cao rồi.

 

Lúc tiễn Lý Thành ra ngoài, anh ta nắm tay tôi: “Bà xã, hãy tin tưởng anh.”

 

"Cái gì? Sao đột nhiên nghiêm túc như vậy?” Tôi bật cười.

 

"Bà xã, chờ anh trở về! Chờ anh trở về... "

 

Anh ta chưa nói hết câu thì chuông điện thoại gọi đã cắt ngang, vẫn là bài hát tuổi trẻ đau đáu ngày xưa.

 

Tôi đè vai đẩy anh ta ra, đóng cửa gọn gàng như quét một nắm rác. Sau đó đi lên lầu gọi tiểu luật sư hỏi xem thỏa thuận ly hôn như thế nào. Nhìn vào máy tính bảng, tôi thấy bức ảnh hết sức nhứt mắt của Tiết Khiết.

 

Sau khi cuộc gọi được kết nối, người bên kia không nói gì chỉ thở dài.

 

"Đã năm năm rồi, cuối cùng cô cũng đợi được ngày này."

 

Đúng vậy, tôi đã mong chờ ngày này kể từ ngày tôi đồng ý hẹn hò với Lý Thành.

Loading...