Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cách Dạy Nghe Lời Ở Nhà Bạn Trai - chương 9

Cập nhật lúc: 2024-12-10 02:42:15
Lượt xem: 287

Tôi tuyệt đối sẽ không để bản thân mình rơi vào nguy hiểm.

Vừa nhận ra họ định giở trò với mình, tôi lập tức nhảy dựng lên, thu dọn hết đồ đạc có giá trị, lái xe phóng thẳng về nhà bố mẹ đẻ.

Bố mẹ tôi đang ăn hoa quả thì bị tôi làm cho giật nảy mình.

Tôi không dài dòng, lập tức mở đoạn ghi âm cho bố mẹ nghe.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Bố mẹ tôi nghe xong thì hiểu ngay ý đồ của nhà chồng tôi, lập tức gọi điện thoại sang hỏi tội.

Nhà họ không dám chần chừ, cả nhà tối đó vội vàng sang nhà tôi.

Mẹ chồng nhìn tôi với vẻ mặt vênh váo, liên tục trách móc: "Tiểu Vân tính tình quá kiêu ngạo, tôi chỉ muốn dạy dỗ nó thôi mà. Ai ngờ đâu nó không chịu nghe lời!"

Bố mẹ tôi lập tức show ra đoạn ghi âm, tức giận mắng mẹ chồng tôi: "Các người muốn hại con gái chúng tôi! Còn ở đó mà chối cãi!"

Mẹ chồng tôi không ngờ tôi lại có bằng chứng, xấu hổ quay mặt đi: "Những lời đó chỉ là nói lúc tức giận, làm sao có thể tin được chứ?"

Tôi cười khẩy một tiếng, nói thêm: "Vậy sao? Chuyện bà bàn với con trai bà để tính kế tiền sính lễ của tôi chẳng lẽ cũng là nói lúc tức giận à?"

Mẹ chồng tôi và chồng tôi đều sững người.

Bọn họ cứ tưởng rằng bằng cách thử thách sự ngoan ngoãn của tôi hết lần này đến lần khác, họ có thể hoàn toàn đè bẹp tôi, cuối cùng biến tôi thành con rối trong tay họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Nhưng tính tôi vốn kiêu ngạo, trông có vẻ khó gần, nhưng chính điều đó lại giúp tôi hết lần này đến lần khác.

Mẹ chồng bị nói trúng tim đen, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Thì đã sao nào? Cô tiêu tiền hoang phí, đưa tiền cho chúng tôi quản lý hộ thì có làm sao? Hơn nữa, cô đã làm đám cưới rồi, là đồ secondhand rồi, còn đòi hỏi gì nữa?"

Mẹ tôi lập tức xông lên, cho mẹ chồng một cái tát: "Bà nói ai là đồ secondhand hả, con trai bà mới là đồ bỏ đi!"

Thấy sắp có đánh nhau, tôi lập tức rút thẻ ngân hàng chứa tiền sính lễ ra, ném thẳng vào mặt chồng: "Đây, cầm lấy đi, tôi cho anh toại nguyện. Dù sao chúng ta cũng chưa đăng ký kết hôn, pháp luật cũng chẳng công nhận mối quan hệ này."

Chồng tôi bị một cú sốc lớn, đứng chôn chân tại chỗ: "Tiểu Vân, ý em là sao?"

Tôi dang hai tay ra, vừa ăn hoa quả vừa nói với vẻ mặt không quan tâm: "Rõ ràng là chúng ta không thể kết hôn nữa, mời hai vị khách lạ này ra khỏi nhà tôi."

Mẹ chồng hoàn hồn, đứng bật dậy, hai tay chống nạnh, cố lấy lại khí thế: "Hừ, cô được lắm! Tôi nói cho cô biết, những người theo đuổi con trai tôi xếp hàng dài đến tận nước Pháp, nếu không phải hai đứa yêu nhau nhiều năm, thì làm gì đến lượt cô chứ! Cô không cần, thì khối cô gái khác sẵn sàng!"

Tôi cố ý gật đầu, mở đoạn chat với bà mối ra, nói: "Vậy à? Vậy thì tôi cũng gửi lời này của bà cho bà mối xem sao. Bà cũng biết đấy, ai mà chẳng thích buôn chuyện! Chẳng mấy chốc bà sẽ biết con trai bà có được ưa chuộng hay không thôi."

Mẹ chồng sợ mất mặt, cố gắng gượng gạo đáp trả: "Vậy thì cứ chờ xem! Đến lúc đó đừng có mà khóc lóc quay lại tìm con trai tôi!"

Tôi đi thẳng ra cửa, mở toang rồi đưa tay ra hiệu cho họ: "Cút khỏi nhà tôi, cút đi!"

 

 

Loading...