Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bay Về Phía Mặt Trời - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:05:22
Lượt xem: 740

Tôi đang định tranh cãi với chị ấy, lại thấy Bùi Dã nhìn chị ấy với ánh mắt quyến luyến không rời.

 

Trong lòng tôi dâng lên một cảm giác vô cùng không thoải mái, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.

 

Tôi hít một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh, đang chuẩn vị mang Bùi Dã về nhà dạy dỗ.

 

Vừa đi được hai bước, lại bỗng chú ý tới trong góc phòng khách không biết từ lúc nào đã được đóng một cái tủ kính trong suốt, giống như chiếc tủ ở trong các cửa hàng bán đồ hiệu vậy, bên trong là một tủ các loại túi xách của Hermes.

 

Tôi kinh ngạc nhìn chị ấy, có chấn kinh có tò mò, còn có một cảm giác bất an với bản năng của một người phụ nữ.」

 

Chị ấy né tránh ánh mắt của tôi, xoa xoa cánh tay có chút ngượng ngùng nói :”Bạn trai tặng chị.”

 

Trong dầu tôi bất giác lướt qua chuyện Bùi Tịch đột nhiên đăng kí làm thành viên VIP của Hermes, có chút choáng váng.」

 

Vừa định thần lại, lại thấy Trần Nhụy dùng giọng điệu vô cùng khó chịu nói thêm :”Anh ấy cứ nhất quyết tặng mới được.”

 

Lần này bốn mắt nhìn nhau, trong mắt của chị ấy, tôi dường như nhìn thấy có lướt qua một tia đắc ý và một chút khiêu khích không thể che giấu.

 

Tôi đã từng nghi ngờ có phải là do tôi nghĩ nhiều hay không, đã hoa mắt nhìn nhầm rồi, nhưng tiếng chuông báo động vang lên trong lòng, tôi chỉ có thể giả vờ không thấy tiếp tục hỏi:

 

“Chị yêu đương từ lúc nào vậy?”

 

“Mới đây nhỉ?”

 

“Vậy thì phải hẹn ra để mọi người gặp mặt một cái đi?”

 

Chị ấy sững sờ, cong môi cười nói :”Rất nhanh thôi.”

 

“Anh ấy có vợ chưa?” Tôi nhìn thẳng vào mắt của chị hỏi.

 

“Em … em ….em là có ý gì? Trần Mạch em bị bệnh à?” Chị ấy giận tím mặt.

 

Tôi lại lấy điện thoại ra chụp lại tủ đồ Hermes kia.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

“Trêu chị thôi! Đừng tức giận nha.” Để đảm bảo có thể chụp được từng chiếc túi ở trong tủ, tôi kiên nhẫn tìm góc độ, thong dong bình tĩnh trả lời chị ấy.

 

Nhưng điện thoại cầm không vững, suýt chút nữa thì rớt xuống đất.

 

“Ai lại lấy chuyện này ra để đùa chứ!” Trần Nhụy bất mãn lẩm bẩm, nhưng sau đó lại ngờ vực hỏi tôi chụp mấy cái này làm gì.

 

Tôi cố gắng nặn ra một nụ cười nói :”Chưa từng thấy qua nhiều đồ quý giá đến vậy, để em lưu lại không được à?”

 

“Tùy em, em muốn chụp thì chụp đi! Nhưng mà Bùi Tịch nhà em không nỡ mua cho em sao? Bây giờ công ty của của hai người không phải làm ăn cũng rất được hay sao?”

 

“Đắt như vậy! Ai nỡ mua chứ!” Tôi giả vờ không để ý cười nói.

 

“Ồ!”

 

Chị ấy nói xong chữ này liền cúi đầu. Lần này tôi không có hoa mắt, tôi chắc chắn khoảnh khắc chị ấy cúi đầu, khóe miệng phảng phất có chút ngọt ngào không thể che giấu.

 

Trái tim tôi như bị một bàn tay lớn nắm chặt lấy, mỗi lần thở đều bị đè vô cùng nặng.

 

Tôi không dám nghĩ, nhưng tất cả chi tiết, hành vi khác thường của Trần Nhụy, cùng với trực giác không thể khống chế trong lòng đều nhắc nhở tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/bay-ve-phia-mat-troi/chuong-3.html.]

Dường như chỉ còn đợi tôi xé rách lớp giấy cuối cùng thì tôi sẽ hoàn toàn mất hết hi vọng.

 

Tôi không muốn ở lại thêm nữa, ngay cả sức lực đối phó với chị ấy cũng không còn,

 

Tôi nhét điện thoại vào trong túi xách, nhìn Bùi Dã nói :”Bùi Dã, chúng ta về nhà thôi!”

 

“Con không về, muốn thì mẹ về một mình đi.”

 

“Bùi Dã!” Giọng nói của tôi mang theo sự tức giận.

 

Nó dường như là cố ý muốn đối nghịch với tôi, đứng dậy trốn sau lưng Trần Nhụy, hai tay ôm lấy cánh tay chị ta nói :”Dựa vào đâu mà mẹ nói cái gì thì là cái đó? Tại sao dì Nhụy không phải là mẹ của con, mà mẹ lại là mẹ con?”

 

Giọng nói non nớt ngây thơ, lúc này giống như một thanh kiếm đ.â.m vào lồng n.g.ự.c tôi.

 

Tôi muốn giơ tay ra lôi nó đi, lại bị Trần Nhụy chặn lại, chị ta lại giở cái giọng điệu đó :”Mạch Mạch, em sao lại cãi nhau với con nít chứ!”

 

Bùi Dã trốn sau lưng chị ta, ánh mắt nhìn tôi hoàn toàn là căm ghét và không kiên nhẫn.

 

Trái tim lạnh đến cực điểm, cuối cùng tôi không biết mình rời khỏi chung cư của Trần Nhụy như thế nào nữa.

 

Lúc về đến nhà, tôi chỉ cảm thấy linh hồn dường như đã bị rút cạn, trái tim như bị xé ra thành từng mảnh. Nhưng tôi vẫn không thể trốn tránh, tôi không thể sống như một đứa ngốc được.

 

Bùi Tịch có thể ngoại tình với bất kì ai, nhưng người đó sao có thể lại là Trần Nhụy chứ?

 

Chị ấy là chị ruột của tôi mà!

 

Tôi tải xuống vài app ngân hàng Bùi Tịch hay dùng.

 

Hóa đơn wechat của anh ta, tôi đã kiểm tra qua lúc anh ta ngủ.

 

Có lẽ anh ta chắc chắn tôi sẽ không tra ra được gì cả, trước khi đi công tác anh ta còn giả vờ thoải mái đưa điện thoại cho tôi nói :”Mạch Mạch, em muốn kiểm tra lúc nào cũng có thể , chỉ cần em yên tâm là được.”

 

Nhưng anh ta không biết, người phụ nữ bị phản bội sau lưng trong những cuộc hôn nhân đều là Sherlock Holmes trời sinh.

 

Lịch sử trò chuyện có thể xóa, hóa đơn trên wechat cũng có thể xóa.

 

Nhưng chi tiết giao dịch trong thẻ ngân hàng không thể xóa được. Trong cuộc sống Bùi Tịch là một người rất ngại phiền phức, những thẻ ngân hàng kia anh ta đều dùng đến tận bây giờ, lúc đó tải app ngân hàng, đăng kí, đăng nhập, đều là do tôi làm giúp anh ta.

 

Sau này anh ta ghét bỏ những app ngân hàng kia khiến giao diện điện thoại lộn xộn, sớm đã gỡ chúng đi rồi.

 

Tôi đăng nhập tài khoản mấy ngân hàng đó, rất nhanh đã tra được chi tiết lịch sử giao dịch.

 

Những túi xách Hermes trong tủ kia của Trần Nhụy, tôi đều tìm thấy đáp án ở đây.

 

Bỗng chốc cả người tôi giống như bị rút hết sức lực ngã lên ghế sô pha.

 

Vậy mà là sự thật.

 

Vậy mà thực sự là chị ấy!

 

Bọn họ sao lại dám chứ?

 

 

 

 

Loading...