BẠN TRAI QUA MẠNG LÀ BOSS THẾ GIỚI KINH DỊ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-28 10:25:40
Lượt xem: 258
Có điều…tôi bị kéo vào thế giới kinh dị này có phải do anh sắp đặt?
Nếu do một tay anh làm thì đến khi phó bản kết thúc …liệu tôi có thể rời đi được không?
“Em yêu à, em muốn kết hôn với ai thế?”
Bỗng đột nhiên Thẩm Phượng Ngô hỏi tôi một câu.
Tôi ngớ ra, đó chỉ là lời nói dối, hoàn toàn là hiểu lầm.
“Không có ai, em nói linh tinh thôi, em chỉ quen mỗi anh.”
Để tránh làm Thẩm Phượng Ngô nổi sùng, tôi khai thật.
Kể mà nếu bỏ qua việc tôi đang ở thế giới kinh dị, bỏ qua chuyện anh là BOSS lớn, bỏ qua mấy cái xúc tu đen đúa dưới người anh, thì anh đúng là không khác gì trên mạng, vẫn dịu dàng, nghe lời và rất tình cảm.
Nhưng…
Tôi biết rõ, đó chỉ là ảo tưởng, anh đã gi.ê.t vô số người chơi, tôi không dám đánh cuộc…….ngày nào đó anh trở mặt thì sẽ ra sao?
Đúng lúc này, tôi lại nghe anh khẩn cầu: “Em yêu, bây giờ chúng mình gặp nhau rồi, có thể không chia tay được không?”
Nhìn gương mặt mong chờ của anh, tôi mấp máy môi, líu ríu nói một câu: “Ừm, trước hết không chia tay.”
Không đợi anh nói thêm gì nữa, tôi giả vờ ngáp một cái: “Ngô Ngô, em hơi mệt rồi, nhưng chỗ này em không quen lắm, cảm giác rất nguy hiểm….Liệu em có ch.ê.t không?”
“Cưng à, có anh đây thì không ai có thể tổn thương em, ngủ đi.”
Thẩm Phương Ngô nói xong thì giơ tay ra, ngón tay dài mảnh khảnh, đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.
Trong lúc tôi cứng người nín thở, anh nhặt quần áo nằm vương vãi của tôi lên mặc vào cho tôi.
Được anh bảo đảm, tôi thoáng yên tâm, nằm xuống rồi nghiêng người, quay lưng về phía anh và nhắm mắt lại.
Hoa hồng rụng cánh khắp giường vẫn tỏa hương thơm ngát, tôi thất vọng thầm nghĩ.
Nếu Thẩm Phượng Ngô là người thì tốt biết bao!
Không thể phủ nhận, anh 100% đúng gu thẩm mĩ của tôi, đáng tiếc anh lại nguy hiểm như cây anh túc, đã dính vào thì mất mạng lúc nào không hay.
10
Ngu ngơ ngồi canh bên giường thiếu nữ, nhìn cô co người thành một cục, vẻ mặt của Thẩm Phượng Ngô tham lam và quyến luyến.
Anh biết cô gái chỉ vờ ngủ, anh kiên nhẫn chờ cô ngủ rồi mới lặng lẽ đáp xuống giường.
“Cưng à, có phải em rất sợ anh không?”
Thẩm Phượng Ngô rũ hàng mi dài, đôi mắt phượng đong đầy mất mát, khó chịu và bất an.
Bên dưới người anh, đám xúc tu chen chúc trào ra, muốn chạm vào cô gái, lại bị anh cưỡng chế thu hồi, trầm giọng cảnh cáo: “Em ấy không thích chúng mày, đừng dọa em ấy.”
Từng cái xúc tu đen lại cụp xuống, biến mất với vẻ cực kỳ không tình nguyện, trở về trong cơ thể của Thẩm Phượng Ngô.
11
Lúc tôi tỉnh lại, trời đã tờ mờ sáng, Thẩm Phượng Ngô cũng không còn ở đó nữa.
Vừa ngồi dậy thì phát hiện những bông hồng héo tàn trên giường lại lần nữa bung nở rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-trai-qua-mang-la-boss-the-gioi-kinh-di/chuong-8.html.]
Vô thức, tôi đưa tay định sờ nhưng lại dừng lại, cuối cùng coi như không thấy.
Đánh răng rửa mặt xong, tôi rời khỏi phòng.
Ở hành lang bên ngoài, mùi má.u tươi nồng nặc, những vệt m.á.u đã khô dính trên mặt gỗ cũ kĩ, lại hợp nhau đến kì dị.
“Hạ Tích Vụ, không ngờ cô đóng giả làm lính mới!”
Bên tai đột nhiên vang lên một giọng nữ, tôi nhìn thấy một cô gái bước tới gần mình, theo sau là chàng trai mặc đồ đen.
“Tôi là Trần Thanh, anh ấy là Sở Phong, cô không phải lính mới sao không nói sớm, suýt nữa thì tôi đã lãng phí đạo cụ để cứu cô đấy!”
Giọng điệu của Trần Thanh có chút lạnh lùng: “Đã có hai người ch.ê.t rồi, đều làm quỷ thế mạng cho cô cả, cô con ché.m bay một cánh tay của Lý Mặc, tôi và Sở Phong rõ ràng không phải đối thủ của cô, hi vọng lúc cô tìm cái bia đỡ đạn tiếp theo có thể giơ cao đánh khẽ!”
Trần Thanh nói xong là đi, để lại Sở Phong đứng tại chỗ.
Bình luận live cũng lặng như tờ:
【Ơ này….Đêm qua có người ch.ê.t thì chả có gì lạ, cơ mà sao người ch.ê.t không phải Hạ Tích Vụ? 】
【Lý Mặc bói bài Tarot chính xác đến 80%, bói ra là lá bài quỷ, sao cô ta né được nhỉ? 】
【Có lẽ cổ là đại lão siêu cấp ẩn mình, đáng tiếc cổ không mở phát sóng trực tiếp, không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì nữa!】
Tôi nghiền ngẫm câu nói của Trần Thanh, nhất thời không biết nói gì.
Lại ngó sang Sở Phong hẵng còn đứng đó, anh ta nhìn xoáy vào tôi với vẻ đánh giá, rồi nói câu đầu tiên với tôi: “Cô Hạ, Thanh Thanh không có ác ý, chẳng qua cô ấy….ghét người chơi gi.ê.t người.”
Dứt lơi, anh ta đột nhiên hỏi một câu: “Đêm qua, cô thoát khỏi tay Boss bằng cách nào?”
Tôi ngẩn người, sao Sở Phong lại biết?
“Truyền thuyết nói rằng Boss lớn sinh ra khi thế giới kinh dị hình thành, hắn ta là loại sinh vật không xác định, là chúa tể của các loài quái vật….Hắn thường qua lại ở các phó bản cấp SSS, thi thoảng cũng tới phó bản cấp S, phó bản có hắn ta thì cực kỳ nguy hiểm, tương ứng là nếu vượt ải thì phần thưởng cũng rất hậu hĩnh.”
Sở Phong nói qua một lượt, nhìn chằm chằm vào mắt tôi: “Nhưng có một điểm trí mạng là, không thể đối đầu trực diện với Boss, phải hoàn toàn tránh khỏi hắn, tìm những cách vượt ải khác…”
“Hắn không dễ gì hiện thân trước mặt người chơi, nếu xuất hiện….người chơi trăm phần trăm là ch.ê.t, chưa có ai may mắn thoát được!”
Bình luận live mãnh liệt tán đồng:
【Chuẩn chuẩn, Boss lớn nhà tôi chính là sát khí hình người, chưa bao giờ có ngoại lệ! 】
【Tôi hiểu rồi! Đạo cụ bản mạng của Sở Phong là thăm dò quái vật loại cực nguy hiểm, ý anh ta là….đêm qua Boss lớn tìm đến chỗ Hạ Tích Vụ?! 】
【Đây là lần đầu Boss lưu tình ha??? A a a chị Tích Vụ ơi, xin chị mở phát sóng trực tiếp đi mà, bé muốn nhìn Boss lớn một cái 55555】
“Cô Hạ, tôi cảm thấy có lẽ cô là người mới, đây là phó bản đầu tiên của cô, nếu đã vậy…sau khi cô tiếp xúc với Boss lớn, vì sao vẫn còn sống?”
Sở Phong thăm dò, muốn hỏi cho ra nhẽ.
Tôi mím môi: “Tôi có nói anh cũng không tin đâu.”
Tôi không thể nói với anh ta rằng boss lớn của thế giới kinh dị này là Thẩm Phượng Ngô, anh bạn trai qua mạng của tôi, tôi còn giận dỗi đủ trò bắt người ta gặp mặt, không gặp thì chia tay chứ hả?
Kết quả gặp rồi, đứa lùi bước lại là tôi.
Tôi cũng không thể bảo anh ta rằng…đêm qua, Thẩm Phượng Ngô không chỉ không gi.ê.t tôi mà còn ôm tôi hôn hít, cọ cọ nữa chứ hả?