Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BẠN GÁI CỦA CHỒNG TÔI - CHƯƠNG 7

Cập nhật lúc: 2024-10-28 23:29:34
Lượt xem: 2,802

7

 

Giải quyết xong Thẩm Niệm, bước tiếp theo là xử lý Chu Thịnh.

 

Người đàn ông này đã không còn thuộc về tôi, nên tài sản của anh ta tôi phải tận dụng tối đa.

 

Tôi muốn anh ta ngày đêm lo lắng bị tôi phát hiện chuyện ngoại tình, để không thể ăn ngon ngủ yên.

 

Sau bữa cơm, tôi đeo bám Chu Thịnh, hỏi anh ta vì sao hôm nay hành xử kỳ lạ như vậy.

 

Anh đáp là do công tác quá mệt.

 

Tôi vòng ra phía sau, nhẹ nhàng xoa bóp thắt lưng cho anh, không phải thích kiểu ân cần này sao? Tôi cũng học được cả thôi.

 

Tôi dịu dàng hỏi anh có thoải mái không, chỉ một lúc sau, anh đã không kìm được mà nắm lấy tay tôi, kéo tôi ngồi lên đùi:

 

“Em yêu, dạo này anh bận quá, thiếu sót trong việc quan tâm em nên em mới suy nghĩ vẩn vơ. Thế này, em muốn gì cứ nói với anh, anh sẽ mua hết cho em.” Anh nhìn tôi đầy vẻ áy náy, nhưng không rõ là áy náy vì điều gì.

 

“Anh yêu, nếu anh thực sự như lời Niệm Niệm nói mà có để ý đến người khác, em phải làm sao đây?” Tôi khẽ run vai, giả vờ khóc rồi gục đầu vào vai anh.

 

Chu Thịnh vội vàng ôm chặt lấy tôi, nói: “Khả Tâm, Khả Tâm, yên tâm đi, anh tuyệt đối không làm vậy, cả đời này anh chỉ yêu mình em thôi, đừng để mấy câu của cô ta phá vỡ tình cảm của chúng mình. Về sau em nên hạn chế qua lại với cô ấy.”

 

Đàn ông ấy mà, dối trá, miệng thì nói không màng ai khác nhưng lại đã lừa dối bấy lâu nay.

 

Đúng là muốn gì cũng được, đừng trông mong đàn ông đối tốt với mình.

 

“Được rồi, nghe anh nói thế em yên tâm rồi.”

 

“À, anh này, dạo này mẹ em muốn mua một căn hộ gần chúng ta, mà tiền trả trước vẫn thiếu chút. Anh nghĩ chúng ta có nên…?” Tôi ngập ngừng, cố tình để anh tự hiểu lấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-gai-cua-chong-toi/chuong-7.html.]

 

Quả nhiên Chu Thịnh hiểu ý ngay: “Mẹ đến ở gần bọn mình từ lâu là đúng rồi, nhà cửa bọn mình nên bỏ tiền ra mua là phải, cũng là để báo hiếu mẹ. Mai mình đi xem thử còn căn nào đẹp không, mua rồi trang hoàng lại, để mẹ sớm có chỗ ở thoải mái.”

 

Sau khi kết hôn, mỗi tháng anh đưa tôi năm vạn tiền sinh hoạt, nhưng anh còn giữ lại bao nhiêu thì tôi không biết rõ.

 

Lần này mua nhà chính là cơ hội để tôi thăm dò.

 

Hôm sau, Chu Thịnh dậy sớm đưa tôi đi xem nhà, có lẽ muốn nhanh chóng giải quyết để đi gặp cô bồ.

 

Nhưng tôi cố tình không hài lòng với bất cứ căn nào, chê thì diện tích nhỏ, chê thì giá cao, cứ thế dây dưa khiến anh ta không thể đi đâu được.

 

Từ trưa, điện thoại của anh ta bắt đầu reo liên tục, ban đầu vẫn còn bật chuông.

 

Anh ta chỉ liếc nhìn rồi dập máy không nghe, nhưng tiếng chuông vẫn không ngừng vang lên từng hồi.

 

Tôi ân cần bảo anh ấy: “Anh nghe máy đi, gọi liên tục thế này chắc là có chuyện quan trọng.”

 

Anh nhíu mày, bảo rằng đó là số tiếp thị nhà đất nên không muốn nghe, rồi bật chế độ im lặng.

 

Sau cả một ngày loanh quanh, trời cũng sắp tối, tôi quyết định chọn căn nhà đầu tiên xem buổi sáng. Diện tích chỉ 129 mét vuông, 4 phòng ngủ, 2 phòng khách, tổng giá lên đến gần 7 triệu.

 

Không ngờ, Chu Thịnh lại chủ động nói muốn đứng tên mẹ tôi cho căn nhà này, xem như tỏ lòng hiếu thảo với bà.

 

Cơ hội tốt thế, tôi liền gọi ngay cho mẹ, bảo bà chuẩn bị đến để ký giấy tờ.

 

Việc đứng tên mẹ tôi khiến chúng tôi không thể vay thế chấp trong 30 năm, vì vậy Chu Thịnh sau một hồi tính toán đã quyết định trả toàn bộ bằng tiền mặt.

 

Xem ra những năm qua anh ta cũng tích góp không ít, chắc cũng chi kha khá cho Thẩm Niệm. Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ ghé qua 803 một lần nữa.

 

Loading...