Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ánh Trăng Sáng Thích Đi Đường Vòng - Phần 8

Cập nhật lúc: 2025-01-23 01:09:54
Lượt xem: 1,330

Lý Tư Viễn là con cáo già, định án binh bất động, lặng nhìn tình thế thay đổi, nhưng những đứa con của ông ta lại ngồi không yên. Chỉ cần hôm nay vây g.i.ế.c được Thái tử, Lý Tư Viễn dù không muốn tạo phản cũng phải tạo phản.

Lý Chấp im lặng hồi lâu, khàn giọng: "Điện hạ thông minh."

Ta nói: "Là ta không ngờ có người to gan đến mức này."

Lý Chấp không nói gì.

Ta hỏi: "Vì sao ngươi cứu ta?"

Hắn vì mất m.á.u quá nhiều mà sắc mặt tái nhợt: "Nếu điện hạ đã đoán được hết. . . Ta muốn cùng người làm một giao dịch."

Ta không trả lời mà hỏi ngược lại: "Người muốn g.i.ế.c ta là ai?"

Lý Chấp nói: "Ta đoán, là Ngũ ca."

Ta chỉ thấy buồn cười, tội mưu hại hoàng thất tru di cửu tộc này, hắn cứ thế nói cho ta biết.

Thật là. . . to gan vô cùng!

Ta hỏi: "Ngươi muốn làm giao dịch gì với ta?"

Hắn nói: "Điện hạ, thiên hạ sắp loạn."

Ta nói: "Ta biết."

Hắn lại nhìn ta một cái.

"Ta vốn. . . không muốn tranh với Ngũ ca."

Kiếp trước Ngũ ca của hắn c.h.ế.t thảm như vậy, ta không tin không liên quan đến Lý Chấp. Nhưng lúc này mi mắt hắn cụp xuống, vẻ mặt nghiêm túc, thực sự khiến ta có đôi phần không nắm chắc.

Hắn nói: "Về thủ đoạn, ta tự nhận không thua Ngũ ca, nhưng ta xuất thân thứ tử, vẫn cần một thân phận. Điện hạ là đích Công chúa, lại là thánh nữ trong miệng bách tính, điện hạ là nữ tử chính thống, tôn quý nhất thiên hạ."

Hắn ngừng một chút: "Ta muốn điện hạ, thành thân với ta. Điện hạ có bằng lòng không?"

Ta sững sờ.

Hắn nói: "Đổi lại, ta sẽ bảo vệ điện hạ chu toàn cả đời. Ta nói được làm được."

Ta hừ một tiếng: "Biết bổn điện là Công chúa cao quý, ngươi là một tên thứ tử nhỏ, ở đâu ra lá gan đòi cưới?"

Hắn thở dài bất đắc dĩ: "Điện hạ."

Ta biết mà.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Giang Nam đất lành, binh mã hùng mạnh. Chỉ cần Lý gia đề nghị, phụ hoàng sợ hắn tạo phản, nhất định sẽ đồng ý. Nói theo lý trí, thành thân với hắn đối với ta không có điểm xấu nào. Ta chỉ không hiểu, tại sao Lý Chấp phải cầu hôn Công chúa.

Làm Phò mã của ta, tuy có thể yên ổn nhận bổng lộc hoàng gia, nhưng không thể phong vương bái tướng, quân sự cũng nhiều hạn chế.

Kiếp trước hắn không cầu hôn, chẳng phải vẫn tốt đó sao?

Toại Ninh gõ cửa: "Thái tử điện hạ cũng bị ám sát. May có đủ hộ vệ, đã an toàn trở về chỗ ở, Lý Tư Viễn đại nhân đêm khuya tới thăm hỏi."

Ta định thần: "Hầu gia nói sao?"

Toại Ninh nói: "Nói là năm mất mùa không thuận, lưu dân nổi loạn."

Ta nói: "Biết rồi, ngươi đi đi."

Ta quay đầu nhìn thanh niên trên giường, bạch y nhuốm máu, mũ tóc rối bời, khắp người vết thương lớn nhỏ, là bộ dạng chật vật chưa từng có.

Nghi hoặc càng sâu.

Trong lòng tự hỏi, nếu ta đổi chỗ với Lý Chấp, ta tuyệt đối không như hắn thế này, liều mạng đến cứu.

Ta nói: "Để ta xem vết thương của ngươi."

Hắn tay che bụng dưới, khe hở giữa các ngón tay vẫn đang rỉ m.á.u từng giọt.

Hắn không động, ta liền động tay cởi y phục của hắn.

Có lẽ quá đau, Lý Chấp không ngăn cản.

Trên lồng n.g.ự.c thanh niên đầy vết thương cũ, bị m.á.u tươi che lấp. Không hiểu sao, ngón tay ta có chút run rẩy.

Mũi tên cắm sâu vào bụng, m.á.u dính y phục cắt cũng không cắt được.

Hắn đột nhiên giơ tay lên, đầu ngón tay ấm áp, rất nhẹ chạm vào mặt ta.

Lý Chấp khàn giọng nói: "Được điện hạ khóc vì ta một lần, c.h.ế.t cũng đáng."

Ta đột ngột đứng dậy, quay lưng: "Đào Chi! Sao Ngự y còn chưa tới?"

Ánh mắt Lý Chấp rơi xuống bàn, trên đĩa sứ nhỏ nhắn tinh xảo bày đủ loại điểm tâm xinh xắn: "Điện hạ đói không?"

Ta nói: "Ngươi ăn đi, vốn là mang cho ngươi."

Hắn không hiểu.

Ta kéo khóe môi: "Không phải đã từng nói với ngươi, ở phía Bắc kinh thành có một tiệm điểm tâm rất ngon sao?" Im lặng một lát: "Chuyện ngươi nói ta đồng ý, đợi ta về kinh, ngươi đến cầu hôn đi."

Ngự y đến, ta đi ra ngoài.

Loading...