Âm Long Quấn Đỉnh - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:43:25
Lượt xem: 361
Đáng lẽ tôi còn nghĩ rằng, phải đảm bảo sự an toàn của họ trước rồi mới trốn khỏi thôn.
Nhưng hóa ra từ đầu đến cuối, họ đều biết thượng xà nghĩa là gì!
Vậy nên họ sinh con gái, chính là để làm vật hiến tế thượng xà sao?
Nhưng rõ ràng, trưởng thôn và tộc trưởng vẫn tìm cách để Thẩm Mai, Thẩm Lan Lan tránh khỏi lễ thượng xà mà?
Trong thôn nói là xem bát tự, nhưng những cô gái có bát tự phù hợp cũng không ít, tại sao lại chỉ có tôi và Thẩm Hồng Ngọc?
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Tôi nhìn mẹ, bỗng cảm thấy bà rất xa lạ…
Tôi bật cười chua chát, xoay người định chạy ra ngoài.
Nếu cái gọi là "nguy hiểm" này chỉ là một màn kịch được dàn dựng, thì tôi cũng không cần ở lại trong thôn chỉ vì lo lắng cho cha đang ở mỏ khoáng nữa.
Nhưng vừa xoay người lại, liền thấy trưởng thôn dẫn theo Thẩm Hồng Tinh và một đám thanh niên trai tráng, vây đầy trước cửa.
Trong tay mỗi người đều cầm theo gậy gộc, dây thừng…
Trưởng thôn nhìn tôi với vẻ bất đắc dĩ, trầm giọng nói: "Tối qua cha mẹ con đã dặn con đừng nhìn nửa t.h.i t.h.ể của Thẩm Vĩ, vậy mà con cứ nhất quyết muốn xem. Bây giờ thì sao? Bị dọa sợ rồi chứ?"
"Một Thẩm Hồng Ngọc phát điên cũng thôi đi, bây giờ ngay cả con cũng điên rồi! Haiz… thế này thì sao thượng xà được đây!"
Vậy nên tôi cũng phải điên sao?
Nhìn Thẩm Hồng Tinh và đám người cầm gậy đang ép sát tới, tôi biết bọn họ định đưa tôi đến từ đường trước thời hạn.
Tình thế như vậy, rõ ràng là không thể chạy thoát.
Nghĩ đến cảnh bọn giữ cung cầm theo những sợi dây dẫn thẳng vào miệng Thẩm Hồng Ngọc, tôi lạnh cả sống lưng.
Bàn tay không kìm được mà mò vào túi, chạm vào con rắn đang cuộn tròn, hy vọng nó có thể thi triển thần thông, đưa tôi rời khỏi đây.
Nhưng con rắn chỉ bò trong túi, chứ không đưa tôi đi.
Lúc này, giọng nói trầm ấm quen thuộc trong mơ đột nhiên vang lên bên tai tôi: "Âm long đã xuất hiện, đi cùng bọn họ, đừng sợ."
Nhớ lại mấy lần anh ta nhắc nhở và cứu tôi trước đó, lòng tôi hơi an tâm lại.
Tôi ngước mắt nhìn trưởng thôn: "Không cần các người động tay, tôi tự…"
Lời còn chưa dứt, chợt cảm thấy sau gáy có một trận gió mạnh ập tới. Tôi lập tức muốn tránh đi.
Nhưng đúng lúc ấy, giọng của anh ta lại vang lên trong đầu: "Đừng động!"
Cơ thể tôi lập tức như bị định thân, cứng đờ không thể nhúc nhích.
Sau đó, một tiếng "Bốp!" vang lên sau đầu. Nhưng dường như có thứ gì đó chặn lại, nên ngoài tiếng vang ra, tôi không cảm thấy đau đớn gì nhiều.
Tôi theo bản năng liếc mắt nhìn, liền thấy mẹ đang cầm cây gậy đuổi thủ cung, ác ý trừng tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
"Giả ngất đi." Anh ta lại nói.
Tôi chớp mắt, nhìn mẹ chằm chằm.
Rõ ràng cây gậy không đập trúng đầu tôi, nhưng đầu tôi lại ong ong vang dội.
Thế mà mẹ vẫn giơ gậy lên, mạnh mẽ quật xuống trán tôi một lần nữa!
Gậy gộc lao đến trước mặt, tôi theo bản năng nhắm chặt mắt.
Cùng lúc đó, giọng anh ta lại vang lên, mang theo một tiếng thở dài khẽ khàng.
Bốp!
Cây gậy nện mạnh lên trán tôi, nhưng vẫn như đập vào mũ giáp, không đau, chỉ thấy chấn động nặng nề.
Cơ thể tôi lạnh buốt, lại một lần nữa cứng đờ, rồi ngã nhào xuống đất.
Tôi không thể cử động, nhưng không ngất đi, đôi mắt khẽ mở ra một chút, vẫn có thể nhìn thấy một chút gì đó.
Cũng nghe thấy tiếng mẹ tôi nói: "Con bé ngất rồi, các anh đưa nó đi vào từ đường đi, phần còn lại, chúng tôi sẽ xử lý."
Trưởng thôn cười hề hề: "Nó đi làm ngoài kia, các người phải nói với công ty của nó lý do tại sao nó không thể quay lại. Về phần tiền chia, cũng giống như Thẩm Hồng Ngọc, sẽ chia đều cho đến khi người làm cha mẹ như các người không còn nữa."
"Nghe theo lời trưởng thôn." Mẹ tôi cười nịnh nọt.
Tôi nằm gục trên đất, toàn thân cứng đờ.
Mẹ tôi có thực sự hiểu rõ, biết được việc "thượng xà" là làm gì không?
Để có thể can thiệp vào việc của mỏ khoáng, bà ta đã dùng hai gậy đánh ngất tôi!
Bà ta có từng nghĩ rằng tôi có thể chết…
Chết một cách thảm khốc như vậy không?
Tôi muốn nhìn bà thêm một lần nữa, nhưng Thẩm Hồng Tinh đã vác tôi lên, bước đi về phía từ đường.
Dọc đường, chúng tôi gặp những người trong thôn đang gồng gánh thủ cung, họ nhìn tôi tò mò.
Trưởng thôn chỉ lắc đầu thở dài, nói rằng tôi đã nhìn thấy xác nửa thân của Thẩm Vĩ tối qua, bị dọa sợ, nên giờ có chút điên rồi.
Họ sợ tôi sẽ gặp chuyện như Thẩm Hồng Ngọc, nên đưa tôi đến từ đường để tộc trưởng trị bệnh.
Người trong thôn đều xôn xao bàn tán, hai cô gái tiếp nhận nghi lễ thượng xà đều gặp chuyện, thật sự là điềm xấu.
Tôi nằm bẹp trên lưng của Thẩm Hồng Tinh, chợt hiểu ra tại sao phải "phát điên"!
Những cô gái được chọn thượng xà, căn bản không có cơ hội hoàn thành nghi lễ, mà thực chất là bị chôn xác trong cây xà nhà, trở thành thứ gọi là "Âm Long".